Hiện nay ở nhiều trường đại học và một số trường phổ thông, một số môn học đã được giáo viên giảng dạy bằng máy chiếu. Nhìn chung học sinh- sinh viên ban đầu rất háo hức với cách dạy mới này. Tuy nhiên, sau một thời gian áp dụng, dường như cách học bằng bảng đen và phấn trắng vẫn "giữ được vị trí độc tôn của mình".
Áp dụng cách học mới: "Cần... thời gian"
Hầu hết giáo viên đã được phổ cập tin học nhưng trình độ soạn giáo án điện tử vẫn chưa chuyên nghiệp. Giáo viên ở một trường cấp III huyện YK được tập huấn tin học trong vòng... 5 buổi, chương trình dạy chỉ bao gồm word và excel, phần powerpoint giáo viên còn không được học chứ nói gì tới soạn giáo án chuyên nghiệp.
Mặt khác, cơ sở vật chất của các trường còn khá nghèo nàn, cách bố trí các phòng, khoa không thuận tiện cho việc dùng máy chiếu. Chẳng hạn tại một trường đại học ở miền Trung, muốn áp dụng một tiết dạy bằng máy chiếu thì cả cô cả trò phải mất tới mười lăm phút để lắp hoàn chỉnh hệ thống máy. Bởi trường này không có phòng học bằng máy chiếu riêng, do đó, mỗi khoa chỉ được trang bị một bộ máy chiếu. Hơn nữa, giáo viên chưa quen dùng nên phải loay hoay khá lâu mới lắp đặt được. Đó là chưa kể trường hợp đen đủi, vừa lắp xong dụng cụ học thì điện bỗng tắt cái rụp. Cả cô cả trò lại lặng lẽ quay về học bằng bảng đen và phấn trắng.
Na- sinh viên Trường ĐH Nông lâm kể: "Buổi đầu cô mang máy chiếu lên, cả lớp mừng rơn. Nhưng khi bắt đầu vào học thì hơi thất vọng vì... có khác gì học bảng đâu, chỉ thêm được vài tranh minh họa thôi. Trên màn hình có gì, cô nói nấy. Đến vài buổi sau, mình cô cho lớp mượn bài giảng về nghiên cứu trước nhưng cô một mực không cho. Nguyên nhân là vì cô sợ có bài giảng rồi, học sinh không đến lớp. Hơn nữa, có đi học thì cũng ngồi nói chuyện trong giờ".

Nhiều thầy cô năng động hơn, trình độ áp dụng tin học vào bài giảng khá hơn lại không được học sinh- sinh viên hợp tác, nên mặc dù rất tâm huyết với bài giảng, thầy cô cũng buộc phải "lắc đầu". Bài giảng bằng máy chiếu của cô Mai Lan, giáo viên khoa Văn trường ĐHSP khá hoàn chỉnh, sinh động. Nhưng trong khi cô hăng say giảng các ý chính, lấy ví dụ minh họa thì sinh viên lại húi cúi ghi chép tất cả những gì có trên màn hình. Vì vậy mà lời cô nói vào tai bên trái thì nhanh chóng đi ra tai bên phải. Cô đã nhiều lần nhắc nhở sinh viên chỉ ghi những ý chính, những ý cần thiết, cố gắng lắng nghe cô lấy ví dụ và lấy những ví dụ tương tự. Đồng thời, chỗ nào không hiểu thì đặt câu hỏi, chỗ nào chưa ghi kịp thì về nhà mượn bạn. Tuy đã hướng dẫn vậy nhưng tiết nào cũng chỉ thấy sinh viên chép và chép. Cô đâm ra chán nản và trở về với cách dạy truyền thống.
"Bao giờ cho đến... tháng mười"?
Không thể phủ nhận hiệu quả của cách dạy mới nếu có sự hợp tác khoa học từ cả phía giáo viên và học sinh- sinh viên. Thậm chí, hiệu quả đạt được là rất lớn. Nam, sinh viên ngành Hóa hớn hở kể: " Mình theo khối A, ngày cấp III học Sử là một cực hình. Vậy mà lên ĐH, học chuyên đề Lịch sử Đảng lại thấy mê tít thò lò. Cô mình tài thật, không biết cô liên hệ tận đâu mà lấy được mấy bộ phim tư liệu về chiến tranh Việt Nam hay tuyệt. Những mốc ngày tháng khô khan trước kia mình tưởng chẳng bao giờ nhớ được, thế mà giờ có thể nói ra vanh vách. Học môn này, lớp mình sôi nổi hẳn lên, không còn ngồi ì cả buổi như trước, cũng không còn bị cô ví như những "người tù cách mạng"- bị "giặc" tra tấn dã man vẫn không hé răng.
Đạt được thành công như trường hợp của bạn Nam kể trên là sự cố gắng của cả cô và trò. Nhưng phải thấy một thực tế rằng những thành công tương tự còn quá ít ỏi. Không ít môn học đã được "thử nghiệm" cách học này "một lần rồi thôi"vì sau khi thất bại, cô trò đều nản chí.
Áp dụng công nghệ thông tin vào cuộc sống đã khó, huống chi là áp dụng trong việc giáo dục cả một thế hệ trẻ. Nhưng chẳng lẽ vì khó mà chúng ta để nó trở thành việc không thể thực hiện hay sao?
Tuệ Nhi - Báo Giáo dục và Thời ĐạiLink bài viết trên site http://thanhcongjsc.com: http://thanhcongjsc.com/?portal=tin_tuc&ttid=2&tinid=167
0 nhận xét:
Đăng nhận xét